Hạnh phúc nào cũng phải trải qua chặng đường gian nan, yêu xa khiến người ta hiểu trái tim mình cần mạnh mẽ, cần niềm tin và yêu thương vô điều kiện, vô bờ bến đến nhường nào và “Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn”
Hạnh phúc nào cũng phải trải qua chặng đường gian nan, yêu xa khiến người ta hiểu trái tim mình cần mạnh mẽ, cần niềm tin và yêu thương vô điều kiện, vô bờ bến đến nhường nào và “Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn” (Bussy Rebutin )• Bài cảm nhận của Cua ĐáHoàng hôn buông trên mái nhà, những tia nắng cuối ngày trở nên gắt hơn khi dần nhường không gian lại cho bóng đêm đang bao phủ. Đâu đó hình như có nỗi nhớ vô hình len lỏi trong trái tim em- nỗi nhớ mang tên anh!Người ta bảo yêu xa là xa mặt cách lòng, trước sau cũng tan vỡ. Nhưng khi đứng trước những lối rẽ của cuộc sống, em đã phải lựa chọn giữa tình yêu và ước mơ của tuổi trẻ. Để rồi… em chọn ra đi. Hành trang tình yêu em mang theo là bóng hình anh cùng hy vọng ngày trở về lại được sánh bước bên anh. Em không tin vào tình yêu vĩnh cửu nhưng sẽ luôn tin vào sức mạnh của tình yêu. Nếu trái tim không thôi nguôi nhớ nhung, hy vọng và chờ đợi thì dù đi xa đến mấy thi tình yêu vẫn trở lại bên ta.Dường như nỗi nhớ và tình yêu luôn song hành với nhau. Trái tim em thổn thức ngay khi có anh ở bên , em đã từng hỏi: “ Ngày nào đó chúng ta xa nhau, rất xa thì liệu anh có quên em như cơn gió chiều thoáng qua?” Em đi xa mang theo nỗi nhớ khắc khoải về anh, về chúng ta với những kỷ niệm mỏng manh của ngày hôm qua.
Đang xem: Tình yêu xa cách như ngọn lửa trong gió
“ Sương đã mờĐọng lại trên phiến lá rất xanhMà con tim em chưa thôi nhớ anhGiữa mùa lặng lẽ trôi qua”.
Xem thêm: Đóng Vai Tấm Kể Lại Câu Chuyện Tấm Cám Theo Lời Của Nhân Vật Tấm
Biết bao đêm em khóc vì giận hờn, nhớ nhung nhưng đâu có anh bên cạnh để vỗ về nỗi buồn trong em. Em phải tự học cách sống với cô đơn, đối diện với cuộc sống không dễ dàng nơi xứ người. Những buổi chiều lang thang trên phố, giữa dòng người xa lạ, ngược xuôi em nhớ về anh, nhớ đến những tháng ngày buồn vui chúng ta đã in dấu chân qua. Con phố quen với những buổi chiều đi dạo, em mơ về cái nắm tay rụt rè, ấm áp của những lần hẹn hò đầu tiên. Và giờ đôi tay em lạnh trong mùa đông giá băng nhưng không có bàn tay anh nắm lấy để sưởi ấm. Con tim em yếu mềm đôi khi bật khóc …“Em nghĩ vềTừng đêm bình yên đôi ta có nhauBàn tay em khẽ đan lên mái tóc anhMắt ngời chất chứa bao yêu thương”Khoảng cách thời gian, không gian càng làm chúng ta xa cách khi những hiểu lầm, bế tắc không tìm ra lối. Và những lúc như vậy, em buồn lắm! Buồn vì không có bờ vai anh để dựa vào, buồn bởi những giọt nước mắt em rơi khi riêng em với em giữa đêm nức nở, khô khốc. Đã bao lần em tự chôn giấu những xúc cảm vào khoảng lặng và một mình gặm nhấm nó cũng bởi anh đâu có xuất hiện trước mặt em để lau những giọt nước mắt, giọt buồn đang rơi trong trái tim em. Đã bao lần em nghĩ về lời chia tay nhưng khi bất chợt bắt gặp ký ức xưa ùa về tim em lại nhớ, lại nghĩ về anh. Cái vòng luẩn quẩn giận hờn- nhớ thương , yêu- ghét khiến trái tim bé nhỏ của em thổn thức. Có lẽ trái tim bướng bỉnh của em đã không nghe theo lời của lý trí, có lẽ cũng bởi vì em đã quá yêu anh! Kể cũng kỳ lạ, tình yêu như con dao sắc vừa đem lại cảm giác yêu thương, vừa làm người ta đau mà ta vẫn cứ đắm đuối trong những điệu nhớ, điệu yêu đó.Em mơ, mơ đến ngày trở lại dù còn xa xôi và nhiều chông gai ở chặng đường phía trước, mơ về những điều chúng ta đã hứa:“Còn trong ta bao nhiều ước nguyệnMình từng viết cho mai sau ta có nhauHạnh phúc nơi đây còn đang dở dangĐể ngày nào đó ta lại bắt đầu”Sức mạnh trong em, nguồn cảm hứng trong em cho những bản tình ca cuộc sống này là anh, là tình yêu qua bao giông bão vẫn vẹn nguyên. Hãy để em tin trong cuộc sống này luôn tồn tại một tình yêu được dệt nên từ nước mắt, nỗi buồn, hạnh phúc, khổ đau và niềm tin.Em sẽ mạnh mẽ để sống thật tốt những ngày không anh. Em sẽ tự lau những giọt nước mắt mỗi khi nỗi buồn đau tìm đến. Em sẽ là em của ngày hôm qua khi lần đầu gặp anh và là em của ngày mai khi anh đón em trở về.Cảm ơn cuộc đời đã cho chúng ta bên nhau, cùng nhau trải qua những phút yếu lòng và hạnh phúc qua hai bờ thương nhớ của dòng sông mang tên không gian và thời gian. Phút ấm lòng khi nghĩ đến ngày gặp lại để ta biết trân trọng những những ngày giá lạnh không bên nhau. Hạnh phúc nào cũng phải trải qua chặng đường gian nan, yêu xa khiến người ta hiểu trái tim mình cần mạnh mẽ, cần niềm tin và yêu thương vô điều kiện, vô bờ bến đến nhường nào và “Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn” (Bussy Rebutin ). Liều thuốc để thử cho tình yêu của chúng ta là thời gian và khoảng cách. Dẫu xa mặt nhưng không cách lòng, hãy để trái tim hát những lời hát riêng của nó để ta biết mình đang yêu dẫu tình yêu ấy thật đặc biệt – Yêu xa :“Cảm ơnXin cảm ơn anhXin cảm ơn nhauVì những phút giây thật tuyệt vời”• Đặng Chi gửi tới pham.ducdong0990.
Anh à! khoảng cách giữa anh và em cũng chưa hẳn là xa, nó cũng chỉ khoảng 100km đúng không anh? Khoảng cách không còn quan trọng mà chỉ cần chúng ta luôn hướng về nhau, con tim luôn cùng nhịp đập em tin nó sẽ có ngày được chung đôi. Đợi em nhé anh, đợi ngày em sẽ cùng với anh đi trên con đường đời, cùng anh trải qua những khó khăn của cuộc sống, …Em chọn anh chấp nhận yêu anh đồng nghĩa với việc em phải chấp nhận không có anh kề bên mỗi ngày, cùng anh đi dạo sau một ngày mệt mỏi, cùng anh ăn những món ăn mong tên hạnh phúc.Yêu xa nhiều khi cho em cảm giác cô đơn, buồn bực, nhiều khi em muốn buông xuôi tất cả, có những lúc em tắt điện thoại, không nhắn tin với anh nhưng cũng chỉ được 1, 2 ngày em không thể làm được vì em nhận ra em đã yêu anh nhiều hơn em tưởng tượng.
Yêu xa đôi khi em ghen tị với những đứa bạn có người yêu ở bên, ngày ngày tay tay trong tay đi dạo , nhưng rồi em cũng nhận ra nếu chúng ta luôn hướng về nhau thì sẽ có ngày cùng nhau bước đi trên con đường kia.Khi yêu một người ở xa, em tủi thân lắm những lúc cần một bờ vai để dựa, cần một bàn tay nắm chặt tay em, lau nhẹ những dòng nước mắt, cần một đôi chân cùng em bước đi qua những khó khăn của cuộc sống. Nhưng tình yêu trong mong mỏi ấy nó khiến em hiểu thêm ý nghĩa của những phút đợi chờ, biết trân trọng thêm những lần được gần kề bên anh.Khi em yêu một người ở xa đã dậy em phải mạnh mẽ hơn, phải tự chăm sóc cho bản thân, và dậy em cách bản lĩnh để bước qua những mối tình vì trong trái tim của em chỉ dành riêng cho một mình anh thôi. Cho dù vài tháng mình mới gặp được nhau nhưng anh mãi là người em yêu, người em mãi yêu, và giữ gìn tình yêu ấy, anh chính là người giúp em tìm ra con đường hạnh phúc cho riêng mình.Yêu xa nhưng hai con tim luôn hướng về nhau. Cảm ơn anh đã giúp em nhận ra con đường hạnh phúc chính là anh!